bạo lực ngôn ngữ

Bạo lực ngôn ngữ - kẻ sát thủ vô hình gây ra hàng triệu cái chết mỗi năm. Theo báo cáo của Quỹ Nhi đồng Liên Hiệp Quốc UNICEF, 50% trẻ em và thanh thiếu niên từ độ tuổi 13-15 trên toàn thế giới đã từng bị ảnh hưởng bởi bạo lực ngôn ngữ ở trường học. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Iran Nasser Kanaani. (Ảnh: IRNA/TTXVN) Theo phóng viên TTXVN tại Trung Đông, ngày 19/10, hãng thông tấn chính thức Iran (IRNA) đưa tin Tehran phản đối mọi hành vi bạo lực nhằm vào các phái đoàn ngoại giao và lãnh sự của Iran tại châu Âu. Bạo Chúa - Chương 61 Phía bên này đồiMột trong những lí do bức thiết khiến Gatrix cần phải gây dựng lại ma hải, là bởi trong số các phép sơ cấp, có m Bạo lực gia đình qua ngôn ngữ 23/05/22 14:16 GMT+7 Gốc Nhiều cha mẹ không tiếc lời quát tháo, mắng nhiếc con cái, thậm chí còn bêu rếu, miệt thị… chỉ để xả cơn tức giận. Ngôn ngữ đang được sử dụng như một phương cách bạo lực. 03:07 PM - 19/06/2021 44. Thông tin trên trạng xã hội đến được với nhiều người, nhiều đối tượng. Tốc độ và tương tác nhanh hơn, Cũng vì vậy, người ta thường nhắc đến cụm từ “giật tít câu view” thu hút contoh makanan dari serealia kacang kacangan dan umbi. Người ta vẫn thường hay nói Một lời nói đôi khi còn sắc hơn cả một con từ là một vũ khí vô hình có sức mạnh vô cùng lớn, nhưng nếu chúng ta không biết sử dụng nó, nó sẽ biến thành một con dao hai lưỡi, một liều thuốc độc làm đau đớn người khác mà chả cần phải động tay lực ngôn ngữ là dùng những lời nói xúc phạm, khiếm nhã và gây sát thương, ảnh hưởng đến tinh thần và tâm lý của người khác một cách nặng nề, hay người ta thường nói là "độc mồm độc miệng" Theo một báo cáo vào năm 2016, đã có một cuộc phỏng vấn những người bị bạo lực ngôn ngữ trong một thời gian dài. Hầu hết là những người có vấn đề xung đột, bất hòa từ phía gia đình, từ cách nuôi dạy giáo dục của người lớn đối với trẻ nhỏ. Chính những người thân xung quanh chúng ta lại dễ gây tổn thương lớn nhất và sâu sắc nhất đối với ta. Rõ ràng, trong gia đình việc bất hòa là không thể tránh khỏi, đặc biệt là mối quan hệ giữa bố mẹ và con trong bức ảnh trên ta có thể thấy người bố đang dùng những lời nói nặng nề để " hét" vào mặt con mình, không khác gì một cú đấm trời giáng. Trẻ con là những đối tượng hiếu động, nhưng tâm hồn chúng thật sự vẫn còn rất ngây thơ và chưa hiểu rõ đúng sai, cần một biện pháp giáo dục đúng lẽ hơn là đòn roi và những lời chỉ trích khó thân chúng ta nghe người khác chỉ trích còn cảm thấy vô cùng khó chịu chứ đừng nói đến trẻ nhỏ, rất dễ bị tổn thương bởi lời nói đặc biệt là từ chính bố mẹ của mình. Dần dần chúng sẽ cảm thấy tự ti, mặc cảm, có hành vi chống đối và để xả cơn tức giận ,ấm ức, chúng sẽ lại bạo lực ngôn từ, thậm chí là bạo lực thể xác đối với những người xung quanh cá nhân có xu hướng bạo lực ngôn ngữ sẽ không bao giờ có thể trở thành một công dân tốt, mà một công dân không có đạo đức tốt thì đất nước cũng chẳng có thể phát triển hòa bình và văn minh nếu mọi người cứ luôn chỉ trích, mạt sát nhau, giáo dục con cái của họ bằng những lời lẽ kinh khủng gây tổn thương đến ít những vụ trẻ tự tử, trầm cảm và có hành vi nổi loạn, chống đối xã hội đều là nạn nhân của bạo lực ngôn ngữ từ phía gia đình, trường học. Là một học sinh, em hoàn toàn phản đối việc dùng lời nói chỉ trích nặng nề đến người khác, thay vào đó, chúng ta nên học cách bình tĩnh, kiềm chế và giải quyết vấn đề một cách tốt nhất,phù hợp nhất để sao cho cả đôi bên đều cảm thấy hài lòng và không có ai bị tổn một con người có ý thức trong việc sử dụng lời nói là góp phần cho một xã hội, một đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh vô cùng. " Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau '', hãy nhớ đến câu nói trên, bỏ ra vài phút để trấn tĩnh và suy ngẫm trước khi chúng ta có ý định làm tổn thương ai đó bằng lời nói của mình . Body shaming, chế nhạo, cười cợt… đều là hành động bạo lực ngôn ngữ. Đôi khi trong cuộc sống, một số người xem sự chế nhạo ấy là trò đùa vui. Vậy nhưng, một câu chuyện sẽ không được coi là đùa khi nhân vật chính cảm thấy ức chế và phát sinh cảm xúc tiêu cực. Điều đáng sợ của bạo lực ngôn ngữ là người ta "chết dần chết mòn" từ trong tâm thức. Khi hành động ấy kéo dài, cảm xúc "bùng nổ" dẫn đến những cái kết đáng tiếc. Nguyễn Hoàng Phương Linh sinh năm 1999, sinh viên ĐH Thương mại kể rằng cô từng bị bạo lực ngôn ngữ khi học cấp 3 và trong quá trình làm người mẫu ảnh thời sinh viên. Đối với Linh, một người không thể hiện cảm xúc ra bên ngoài nét mặt khác với việc họ cảm thấy tổn thương sâu sắc từ bên đi một thời gian dài, Linh để nỗi buồn bị đánh giá tiêu cực ấy sang một bên, cố gắng hoàn thiện bản thân. Lên đại học, cô bén duyên với công việc người mẫu ảnh. "Mình ý thức được vẻ đẹp hình thể với người mẫu ảnh rất quan trọng. Nhưng có đôi lần mình mất kiểm soát cân nặng, thân hình hơi mũm mĩm chút. Lúc đi làm thì có người đùa cợt "dạo này béo quá", rồi "khiếp, tăng cân kinh quá"... Cảm xúc của mình khi ấy là chạnh lòng, tủi thân".Những lời nói tưởng chừng "đùa bình thường" nhưng hóa ra đôi lúc lại khiến người nghe cảm thấy bị tổn thương, không được tôn trọng. Bản thân Phương Linh cho rằng, nhiều người vẫn không biết lời nói đùa và bạo lực ngôn ngữ có ranh giới cực mỏng. Chỉ cần sơ sẩy một chút là từ nói đùa biến thành nỗi buồn của đối phương. Đừng đùa kiểu bạo lực lời nói, vì bạn vui cười không có nghĩa là người nghe cũng cảm thấy thoải mái. Lê Hồng Phúc người mẫu ảnh, TPHCM vẫn cảm thấy hoảng hốt khi nhớ lại quãng thời gian bị phán xét, mạt sát trên mạng xã hội. Với anh, mạt sát là con dao cắt đứt hy vọng của một người khi họ đang rơi vào trạng thái căng thẳng, mệt mỏi. Lê Phúc thẳng thắn bày tỏ "Có thể khi người ta nói ra người ta lại không nghĩ đến và không đặt mình ở vị trí của người nghe cảm nhận. Mình từng phải chịu những lời nói tổn thương, mạt sát từ người xa lạ. Họ không biết gì về mình và cũng không nhìn nhận đúng sai câu chuyện đang diễn ra mà chỉ biết chỉ trích để thỏa mãn bản tính "anh hùng bàn phím". Thời điểm đó tâm lý của mình ảnh hưởng rất nhiều. Là một nạn nhân của bạo lực ngôn ngữ nên mình hiểu rằng, thứ bạo lực này còn đau đớn, tàn nhẫn hơn cả đòn roi".Trước đó, ngày còn học cấp 2 rất nhiều lần Phúc đứng trước gương bất lực bật khóc vì những lời miệt thị, chê bai ngoại hình. Anh nhớ lại "Ngày đó da mình đen, mặt dậy thì lên mụn rồi ngoại hình cũng không có gì nổi bật cả. Có người nói là "quá xấu để làm người mẫu", nhưng chính những lời nói đó đã khiến mình hoàn thiện bản thân, theo đuổi được ước mơ trở thành người mẫu hiện giờ, song song với công việc người mẫu ảnh mình cũng mở các khóa dạy catwalk và kỹ năng người mẫu cho các bạn trẻ. Mình hy vọng rằng ai cũng đều đặc biệt và nên cảm thấy tự hào với bản thân. Dù có thay đổi để tốt hơn hay thế nào đi nữa thì cũng nên vì chính mình trước chứ không phải để làm hài lòng những người làm tổn thương mình".Đình Đức sinh năm 2003, ĐH Hòa Bình cảm thấy ngột ngạt vì câu nói này của bố và sự so sánh hơn thua với hình tượng "con nhà người ta". Mỗi lần bố đưa anh lên "bàn cân" để so sánh, Đức buồn và suy nghĩ rất nhiều. Đình Đức kể "Mình chia sẻ câu chuyện này với mong muốn bố sẽ hiểu và thông cảm cho mình thôi. Ở nhà mình có một số bạn không học cấp 3 mà đi làm kiếm tiền luôn. Thế nên đôi khi bố mình so sánh việc mình chưa làm ra tiền và bạn bè đi làm từ sớm. Hay lúc kết quả học không như ý muốn, bố cũng lại đưa hình ảnh "con nhà người ta". Mình biết rằng bố chỉ nói lúc đấy và luôn ủng hộ chuyện học của mình nhưng ngôn ngữ, câu từ mà bố dùng lại vô tình khiến mình tổn thương. Suốt một thời gian mình luôn nghĩ bản thân vô dụng, "không làm gì nên hồn".Vô hình trung lại có một áp lực đè nén khiến mình rơi vào trạng thái căng thẳng, mệt mỏi. Cũng may là bây giờ mình đã vượt qua được cảm giác đó và tự tin hơn vào bản thân. Mình chỉ hy vọng rằng mỗi ông bố bà mẹ hãy hiểu cho con cái, đừng mang con mình ra để so sánh với "con nhà người ta". Vì bản thân con cái cũng luôn muốn nỗ lực đạt được kết quả tốt nhất".Chị Nguyễn Hiểu Linh Diễn giả, giảng viên trung tâm Kỹ năng sống SVN cho rằng, bạo lực ngôn ngữ nghe qua tưởng là vấn đề mới nhưng nó không hề mới chút nào. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến hiện trạng nhất, từ phía bố mẹ muốn dạy con cái nhưng không khéo léo trong việc truyền tải thông điệp, nội dung nên vô tình để con trẻ nghĩ sai sự việc, dẫn đến những tổn thương không đáng hai, bản thân người dùng bạo lực ngôn ngữ đã từng bị đối xử không công bằng nên có tâm lý muốn người khác cũng rơi vào cảnh đó. Đây có thể là một dạng ám ảnh tâm ba, tâm lý ghen tị, hơn thua muốn lấy người khác ra làm trò đùa cười cợt để mua vui của các "anh hùng bàn phím" mà không ý thức được hậu quả của hành động này để tư, cách giáo dục con trẻ chưa được sát sao, không để ý tới cách các bạn dùng ngôn từ để có sự giáo dục, định hướng kịp nay khi công nghệ mạng mọi thứ phát triển hơn, người ta vô tình trở thành kẻ sát nhân ẩn mình sau màn hình và làm tổn thương người khác. Không cần thượng cẳng chân hạ cẳng tay mà họ chỉ cần dùng ngôn ngữ để lăng mạ tổn thương ai đó. Và vết thương nỗi đau mà ngôn từ kém duyên ấy mang lại thì đau hơn cả đòn roi. Dù ngôn ngữ vô tình hay cố ý mà thành bạo lực làm tổn thương người khác thì đều đáng phê phán. Mỗi người cần cân nhắc khi sử dụng ngôn từ cả ngoài đời và trên mạng. Bởi cách giao tiếp của bạn sẽ phản ánh chính con người bạn và đôi khi mang tới hiệu quả vun vén mối quan hệ hoặc có thể là để lại hậu quả đáng tiếc với người khác. Body shaming, chế nhạo, cười cợt… đều là hành động bạo lực ngôn ngữ. Đôi khi trong cuộc sống, một số người xem sự chế nhạo ấy là trò đùa vui. Vậy nhưng, một câu chuyện sẽ không được coi là đùa khi nhân vật chính cảm thấy ức chế và phát sinh cảm xúc tiêu đáng sợ của bạo lực ngôn ngữ là người ta "chết dần chết mòn" từ trong tâm thức. Khi hành động ấy kéo dài, cảm xúc "bùng nổ" dẫn đến những cái kết đáng Hoàng Phương Linh sinh năm 1999, sinh viên ĐH Thương mại kể rằng cô từng bị bạo lực ngôn ngữ khi học cấp 3 và trong quá trình làm người mẫu ảnh thời sinh viên. Đối với Linh, một người không thể hiện cảm xúc ra bên ngoài nét mặt khác với việc họ cảm thấy tổn thương sâu sắc từ bên đi một thời gian dài, Linh để nỗi buồn bị đánh giá tiêu cực ấy sang một bên, cố gắng hoàn thiện bản thân. Lên đại học, cô bén duyên với công việc người mẫu ảnh."Mình ý thức được vẻ đẹp hình thể với người mẫu ảnh rất quan trọng. Nhưng có đôi lần mình mất kiểm soát cân nặng, thân hình hơi mũm mĩm chút. Lúc đi làm thì có người đùa cợt "dạo này béo quá", rồi "khiếp, tăng cân kinh quá"... Cảm xúc của mình khi ấy là chạnh lòng, tủi thân".Những lời nói tưởng chừng "đùa bình thường" nhưng hóa ra đôi lúc lại khiến người nghe cảm thấy bị tổn thương, không được tôn trọng. Bản thân Phương Linh cho rằng, nhiều người vẫn không biết lời nói đùa và bạo lực ngôn ngữ có ranh giới cực mỏng. Chỉ cần sơ sẩy một chút là từ nói đùa biến thành nỗi buồn của đối phương. Đừng đùa kiểu bạo lực lời nói, vì bạn vui cười không có nghĩa là người nghe cũng cảm thấy thoải Hồng Phúc người mẫu ảnh, TPHCM vẫn cảm thấy hoảng hốt khi nhớ lại quãng thời gian bị phán xét, mạt sát trên mạng xã hội. Với anh, mạt sát là con dao cắt đứt hy vọng của một người khi họ đang rơi vào trạng thái căng thẳng, mệt Phúc thẳng thắn bày tỏ "Có thể khi người ta nói ra người ta lại không nghĩ đến và không đặt mình ở vị trí của người nghe cảm nhận. Mình từng phải chịu những lời nói tổn thương, mạt sát từ người xa lạ. Họ không biết gì về mình và cũng không nhìn nhận đúng sai câu chuyện đang diễn ra mà chỉ biết chỉ trích để thỏa mãn bản tính "anh hùng bàn phím". Thời điểm đó tâm lý của mình ảnh hưởng rất nhiều. Là một nạn nhân của bạo lực ngôn ngữ nên mình hiểu rằng, thứ bạo lực này còn đau đớn, tàn nhẫn hơn cả đòn roi".Trước đó, ngày còn học cấp 2 rất nhiều lần Phúc đứng trước gương bất lực bật khóc vì những lời miệt thị, chê bai ngoại hình. Anh nhớ lại "Ngày đó da mình đen, mặt dậy thì lên mụn rồi ngoại hình cũng không có gì nổi bật cả. Có người nói là "quá xấu để làm người mẫu", nhưng chính những lời nói đó đã khiến mình hoàn thiện bản thân, theo đuổi được ước mơ trở thành người mẫu hiện giờ, song song với công việc người mẫu ảnh mình cũng mở các khóa dạy catwalk và kỹ năng người mẫu cho các bạn trẻ. Mình hy vọng rằng ai cũng đều đặc biệt và nên cảm thấy tự hào với bản thân. Dù có thay đổi để tốt hơn hay thế nào đi nữa thì cũng nên vì chính mình trước chứ không phải để làm hài lòng những người làm tổn thương mình".Đình Đức sinh năm 2003, ĐH Hòa Bình cảm thấy ngột ngạt vì câu nói này của bố và sự so sánh hơn thua với hình tượng "con nhà người ta". Mỗi lần bố đưa anh lên "bàn cân" để so sánh, Đức buồn và suy nghĩ rất Đức kể "Mình chia sẻ câu chuyện này với mong muốn bố sẽ hiểu và thông cảm cho mình thôi. Ở nhà mình có một số bạn không học cấp 3 mà đi làm kiếm tiền luôn. Thế nên đôi khi bố mình so sánh việc mình chưa làm ra tiền và bạn bè đi làm từ sớm. Hay lúc kết quả học không như ý muốn, bố cũng lại đưa hình ảnh "con nhà người ta".Mình biết rằng bố chỉ nói lúc đấy và luôn ủng hộ chuyện học của mình nhưng ngôn ngữ, câu từ mà bố dùng lại vô tình khiến mình tổn thương. Suốt một thời gian mình luôn nghĩ bản thân vô dụng, "không làm gì nên hồn".Vô hình trung lại có một áp lực đè nén khiến mình rơi vào trạng thái căng thẳng, mệt mỏi. Cũng may là bây giờ mình đã vượt qua được cảm giác đó và tự tin hơn vào bản thân. Mình chỉ hy vọng rằng mỗi ông bố bà mẹ hãy hiểu cho con cái, đừng mang con mình ra để so sánh với "con nhà người ta". Vì bản thân con cái cũng luôn muốn nỗ lực đạt được kết quả tốt nhất".Chị Nguyễn Hiểu Linh Diễn giả, giảng viên trung tâm Kỹ năng sống SVN cho rằng, bạo lực ngôn ngữ nghe qua tưởng là vấn đề mới nhưng nó không hề mới chút nào. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến hiện trạng nhất, từ phía bố mẹ muốn dạy con cái nhưng không khéo léo trong việc truyền tải thông điệp, nội dung nên vô tình để con trẻ nghĩ sai sự việc, dẫn đến những tổn thương không đáng hai, bản thân người dùng bạo lực ngôn ngữ đã từng bị đối xử không công bằng nên có tâm lý muốn người khác cũng rơi vào cảnh đó. Đây có thể là một dạng ám ảnh tâm ba, tâm lý ghen tị, hơn thua muốn lấy người khác ra làm trò đùa cười cợt để mua vui của các "anh hùng bàn phím" mà không ý thức được hậu quả của hành động này để tư, cách giáo dục con trẻ chưa được sát sao, không để ý tới cách các bạn dùng ngôn từ để có sự giáo dục, định hướng kịp nay khi công nghệ mạng mọi thứ phát triển hơn, người ta vô tình trở thành kẻ sát nhân ẩn mình sau màn hình và làm tổn thương người khác. Không cần thượng cẳng chân hạ cẳng tay mà họ chỉ cần dùng ngôn ngữ để lăng mạ tổn thương ai đó. Và vết thương nỗi đau mà ngôn từ kém duyên ấy mang lại thì đau hơn cả đòn ngôn ngữ vô tình hay cố ý mà thành bạo lực làm tổn thương người khác thì đều đáng phê phán. Mỗi người cần cân nhắc khi sử dụng ngôn từ cả ngoài đời và trên mạng. Bởi cách giao tiếp của bạn sẽ phản ánh chính con người bạn và đôi khi mang tới hiệu quả vun vén mối quan hệ hoặc có thể là để lại hậu quả đáng tiếc với người khác. Việt Nam TÂM LINHMỪNG ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN 2023 Bức ảnh hiếm vẽ trên phong bì kính mừng Phật Đản vào năm 1965 thởi VNCH, điều đặc biệt là vẽ GĐPTVN rước cở... Sức KhỏeCách nay đúng 40 năm, 3 nhà nghiên cứu người Pháp của Viện Pasteur, Paris, đã phát hiện ra LAV - virus mới tấn...Từ xưa tới nay, ngâm chân được Trung y ứng dụng rộng rãi trong dưỡng sinh và trị bệnh. Nhiều nghiên cứu y học... Theo kết quả nghiên cứu, người mẹ tự tay massage cho con mình, không chỉ giúp cho trẻ nhận được nhiều hơn mà người... - Quảng cáo -

bạo lực ngôn ngữ